Thứ Năm, 12 tháng 11, 2020

Thơ miền Tây mùa nước nổi | Tuyển Tập Sưu Tầm Thơ Hay | Ý Nghĩa

Thơ miền Tây mùa nước nổi nói về những nổi lòng của những nhà thơ về mùa nước nổi. Một mùa nước lênh láng khắp mặt sông, những con tôm, con cá tràn về theo cơn lũ, những bông điên điển, rau muống mọc tràn lan. Tuổi thơ nhiều người từng gắn bó với miền Tây chắc không ai không nhớ về mùa nước nổi. Miền Tây có gì xin cập nhật những tuyển tập thơ về miền Tây mùa nước nổi.

Mùa nước nổi

Tháng tám tiễn hè thương lời hứa
Sông nguồn đến hẹn lũ sẽ về,
Mê kông nước đổ dòng mong nhớ
Hạ nguồn trông ngóng dãi phù sa.

Miền Tây đồng vàng nay nhường chỗ
Thay màu nước đổ mới tinh nguyên,
Ngư cụ sào treo, mừng nước nổi
Sống cùng mùa lũ mỗi thường niên.

Bốn hướng một màu sông trắng xóa
Sóng miền vỗ nhịp đập miền Tây,
Lăn tăn nước gợn theo làn gió
Ghe xuồng tấp nập tiếng cười say.

Mặt trời mùa lũ dường như vội
Giữa vùng nước lũ đánh loa đèn,
Dù trời thiếu nắng hồng chiếu rọi
Nhưng ngời sáng dậy lửa mưu sinh.

Xuồng câu lả lướt theo con nước
Ghe tàu đánh bắt nhịp nhàng reo,
Ồn ã xôn xao phiên chợ sáng
Đêm về có lạnh cũng ấm theo.

Miền Tây cá nước chim trời gọi
Chào khách phương xa ghé vài lần,
Món ngon sông nước lời thăm hỏi
Vị ngọt hồn quê chứa chan lòng.

Thiên nhiên gửi tặng mùa nước nổi
Mong đừng lỗi hẹn nhé lũ ơi!
Để đất phù sa thêm sữa ngọt
Nuôi cả mùa sau, lúa xanh ngời

Đồng bằng sông Cửu thương mùa lũ
Miền Tây nước nổi đổi thành thơ,
Vọng cổ sáu câu thêm tài tử
Câu hò thả ngọt tiếng à ơ…!

Tác giả: Hoài Nam

Ghe bán nước di động tại chợ nổi Long Xuyên
Ghe bán nước di động tại chợ nổi Long Xuyên

Mênh Mông Mùa Nước Nổi

Quê em mùa nước nổi
Điên điển nở vàng đồng
Chiếc xuồng con chèo chóng
Trắng trời nước mênh mông

Em không về từ dạo
Xa quê lâu lắm rồi
Chiều nghe qua điện thoại
Giọng Tiá- nhớ quá thôi...

Em không về quê nữa
Tháng Chín chắc cũng buồn
Nước dâng nhiều hơn trước
Ngập cả lòng tha hương

Quê ơi mùa nước nổi
Nhớ một người đi xa?
Chiếc cần câu hờn dỗi
Còn vắt ở vách nhà?

Bàn chân không lội nước
Nhớ bụi tre sau hè
Buổi trưa ngồi câu cá
Thơm quá nồi canh chua

Quê ơi không về nữa
Nhớ tắm đồng cho ta
Nhớ hái hoa súng đỏ
Gửi về ta nơi xa ...

"Con ơi mùa nước nổi ..."
Tía ơi con nhớ nhà... !

Tác giả: Xuân Vy.

Món cá tai tượng chiên xù hấp dẫn
Món cá tai tượng chiên xù hấp dẫn

Nhớ Mùa Nước Nổi

Thương quê hương qua mùa nước nổi
Mái tranh nghèo đời khốn khó gieo neo
gập ghềnh cầu tre nước dâng sau ao bèo
Khói lam chiều hòa tiếng gió mưa giông.

Con đi xa nơi quê người xứ lạ
Ray rức trong lòng tình quê vẫn chờ mong
Hàng dừa ven sông con nước lớn nước ròng
Mùa này cơn lũ kéo về ngập đồng xanh.

Ơi mùa nước nổi, cho con nhớ về tuổi thơ
Ơi quê hương còn yêu thương
biết bao nhiêu ân tình qua bao mùa mưa gió
cho nước mắt mẹ hiền luôn gắn bó quê hương.

Giờ còn trong tim nâng niu tình xứ sở
khua đôi mái chèo buồn con nước về xuôi
Chờ ngày mùa sang sẻ chia đây xóm làng
Mùa nước nổi tình quê mãi cưu mang !

Tác giả: Nguyễn Tâm.

Cảnh quan xinh đẹp ở Lung Ngọc Hoàng Hậu Giang
Cảnh quan xinh đẹp ở Lung Ngọc Hoàng Hậu Giang

Bông Điên Điển

Nhớ nồi canh điên điển
Cá bông lau , mỡ , hành
Ngậm màu bông chín nõn
Thẹn thùng quên cả ăn

Bông điên điển ngon lắm
Mùa nước nổi - Tháp Mười
Bông điên điển "sang" lắm
Từ sông nước hoa trôi

Điên điển mùa nước lớn
Chèo ghe hái trộm về
Trời giận nên mưa xuống
Lụt mất cả bến quê

Nay tìm bông điên điển
Khắp nhà hàng giàu sang
Hương quê nhà sao hiếm ?
Ôi tình nghĩa xóm làng !

Xưa nồi điên điển luộc
Mùa lụt - ăn thay cơm
Ngậm bông trong nước mắt
Buồn lại càng buồn hơn

Nay thèm con nước lụt
Để ngày cũ trôi về
No say mùi điên điển
Chan chát mùi hương quê.

Tác giả: Tử Nhi.

Tự Tình Hoa Rau Muống

Giữa mùa nước nổi bồng bềnh
Em không yên ổn nên leo lên bờ?
Quanh năm em sống vũng ao
Tháng nầy em phải vẫy chào vũng thôi

Nước dâng…bèo dạt hoa trôi
Lại thêm bão gió đứng ngồi không yên
Phận em hoa dại thuyền quyên
Làm sao chịu nổi thiên tai đất trời

Nên chi em bò lên bờ
Mong tránh gió chướng tháng mười nhiễu nhương
Tai ương ập đến bất thường
Đào tơ liễu yếu, ai thương phận mình ?

Cũng may ông chủ đa tình
Cho em ở trọ một bên hông nhà
Ông chủ luôn cười xề xòa
Với em, ông chủ thật là dễ yêu

Thương ông…nhưng không dám liều
Bà chủ biết được sẽ tiêu cuộc đời
Sẽ là nhụy rữa cánh phơi
Chỗ nào nương tựa giữa trời bão giông !

Thôi thì, thương để trong lòng
Mỗi sáng cười nụ với ông được rồi
Sợ lắm…bèo dạt hoa trôi
Giữa mùa nước nổi biết đâu nương nhờ

Tình yêu, em vẫn tôn thờ
Mà đường đạo hạnh không cho em liều
Hoa nào mà chẳng biết yêu
Nhưng yêu chính đáng mới là điều hay !

Tác giả: Tuyền Linh.

Mùa Này Đồng Tháp Quê Em Đang Mùa Nước Nổi Hoa Sen Ngút Ngàn

MÙA về Cao Lãnh quê em
NÀY đang lúc nở nhiều sen nhất này
ĐỒNG quê sông nước miền Tây
THÁP mười đẹp nhất là đây sen hồng

QUÊ mình những nước và sông
EM giờ đang nhớ và trông quê nhà
ĐANG thì sen trổ ra hoa
MÙA này thu hoạch mọi nhà bận thay

NƯỚC phù sa chảy về đây
NỔI dâng lênh láng tràn đầy xứ em
HOA đang trong nước gặp phèn
SEN cùng nở rộ khắp miền vùng tây

NGÚT xa tận cuối trời mây
NGÀN sen thắm đỏ phủ đầy đua chen
MÙA NÀY ĐỒNG THÁP QUÊ EM
ĐANG MÙA NƯỚC NỔI HOA SEN NGÚT NGÀN

Tác giả: Nhi Nguyên.

Vườn Quýt Hồng Lai Vung Đồng Tháp
Vườn Quýt Hồng Lai Vung Đồng Tháp

Quê em, mùa nước nổi

Về quê em vào mùa nước nổi
Vườn tươi xanh cây cối đơm hoa
Hòa âm muôn điệu dân ca
Tiếng chèo ghe,chim bay qua …giật mình

Đôi mắt biếc, liếc nhìn ngơ ngác
Khách đường xa bỗng lạc ,đường xa...
Bèo dâu,bèo tấm… hiền hòa
Khai hoa nở nhụy món quà quê hương

Cặp ngỗng hồng phơi sương tắm nắng
Có đôi khi bơi lặn đùa vui
Tung tăng mặt nước reo cười
Tình yêu giăng lối lui cui nỗi niềm

Đàn cá linh đi tìm giấc mộng
Thích yêu đời đớp móng no say
Ngẩn ngơ với mộng tháng ngày
Tha mồi tắm mát mặc ai giận hờn?

Bông điên điển tình còn mơn mởn
Màu vàng tơ lởn vởn lòng ta
Điểm trang nhan sắc quê nhà
Ai còn nhẹ gót phong ba nửa đời?

Về quê em một trời thương nhớ
Cho ngày xanh nên nợ và duyên
Ngày mai cho bến bén thuyền
Hát câu chung thủy bên thềm cỏ hoa.

Tác giả: Thiên Ân.

Vườn nhãn say trái ở Cồn Sơn
Vườn nhãn say trái ở Cồn Sơn

Thương Thương Mùa Nước Nổi

Điện thoại cầm, tâm sự suốt canh thâu
Anh kể lại buổi đầu mùa nước nổi
Thoáng văng vẳng rì rào cơn gió thổi
Sấm đì đùng tiếp nối rít hàng tre

Quạnh căn phòng bó gối lắng tai nghe
Chợt ngân ngấn cay xè nơi khoé mắt
Xót muôn loại, hoá công đày sắp đặt
Vốn vô thường há bắt phải sầu vương…

Tít tận xa mây xám kéo thành đường
Hoàng hôn nhạt tia hường buông yếu ớt
Con cuốc cuốc ẩn mình kêu từng đợt
Cánh chim chiều bỗng hớt hải hoang mang

Lũ đổ về gây úng ruộng nương đang
Hoa cỏ úa ngổn ngang màu ảm đạm
Bao khắc khoải dìm thăng trầm u ám
Trấn An Châu! Ôi thảm cảnh nao lòng

Lụt cửa nhà cuộc sống mắc long đong
Gieo rải rác cuộn vòng thêm thống khổ
Tay chèo chống lặt tràng điên điển rộ
Nuốt qua ngày thuyền số mạng lênh đênh

Nông dân nghèo tần tảo đã bấp bênh
Nay vất vưởng dập dềnh trên con sóng
Lội bì bõm sớm trưa nguồn hy vọng
Nét đượm buồn phấp phỏng nếu vó không...

Đất miền Tây với ký ức ngập đồng
Chực len lỏi xáo xông vào tim mạch
Đêm tĩnh lặng tiếng kim giờ tí tách
Gợn nỗi niềm róc rách giữa màn nhung.

Tác giả: Tam Muội.

Cuộc Mưu Sinh Mùa Nước Nổi

Lưu ý: Bài thơ này là Thơ họa giữa 2 người, họa bài thơ Thương Thương Mùa Nước Nổi (Tác giả: Tam Muội ở trên).

Ngày âm lịch khoảng tháng chín mỗi năm
Đồng bát ngát Hậu Giang chìm biển nước
Cảnh quê nghèo, nhà thiếu sau hụt trước
Lắm nhọc nhằn mới được bước tồn sinh...

Nhìn đâu đâu cũng thấy dãy mông mênh
Hôm sớm tối dập dềnh theo ngọn thổi
Lúa nửa chừng cũng hình như thấm mỏi
Ngả nghiêng nằm chờ đợi bật xanh non

Tìm sự sống dựa vào ở những con
Chắc có lẽ linh hồn chưa thể có
Bởi nhởn nhơ giữa hàng rêu, ngập cỏ
Mặc lộng ngàn, nắng gió, hạt mưa sa...

Trời sanh chúng, để tặng chúng cho ta
Một triết lý từ xa xưa truyền lại
Cứ theo đó mà thản nhiên bắt lấy
Tạm qua cơn “lửa cháy” trống trơ thân

Trùn, dán, dế lẫn trốn bụi khô khan
Trưa lùng sục sẵn dành làm mồi móc
Chiều lưới, câu hướng chim bay cắm cọc
Xong nhẹ nhàng, leo dốc, đỉnh bờ đê

Thò trong túi áo, lấy bịch thuốc rê
Phì phà khói phê phê lòng “Tráng Sĩ”
Vài chục phút đứng lên rồi trực chỉ
Bì bõm về, ầm ĩ, lượm đầu tay

Khuya lửng giấc tiếp tục đánh hiệp hai
Cũng hướng thẳng dài dài lom khom gỡ
Rồi cũng chỗ ráo kia hồi dễ thở
Cuốn phăng lần dưới toả ánh vầng đông...

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng.

Bài thơ riêng tặng mẹ

Sầu riêng đến tuổi để ăn
Mẹ nhìn cây chết bần thần, thở ra
Vườn chanh chống chọi, vượt qua
Gai đâm tay Mẹ, mắt lòa nhói đau…

Năm nào bờ cũng nâng cao
Nước sông vô cảm ào ào, băng băng
Vùng sâu bao nỗi nhọc nhằn
Miếng cơm, manh áo khó khăn đủ đầy…

Nước lên thân Mẹ lại gầy
Nước xuống ủ rủ bao cây gieo trồng
Mồ hôi đã đổ xuống đồng
Qua mùa nước nổi còn trông mong gì…

Tác giả: Người Lính.

Ghe bún tại chợ nổi Long Xuyên
Ghe bún tại chợ nổi Long Xuyên

Những Nguồn Tham Khảo: Vườn thơ, Facebook cá nhân những nhà thơ.

Lưu ý: Vì đây là nguồn tham khảo từ một nguồn thứ 3, mình chỉ tổng hợp lại thơ miền Tây mùa nước nổi. Nên nếu có sai sót về tác giả, câu văn vui lòng liên hệ theo: Liên hệ Miền Tây Có Gì. Vui lòng cung cấp các vấn đề 1 cách minh bạch để sửa thông tin phù hợp hơn.

https://ift.tt/35pawK1 #mientaycogi #miền_tây_có_gì #huynhhieutravel #miền_tây #mientay #dulichmientay #du_lịch_miền_tây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét